H à, em đây, em sẽ viết cho anh những điều em muốn nói với anh.
Xin anh hãy đọc những dòng này, chậm một chút …
Từ ngày anh đi, Em rất nhớ anh, rõ ràng là như vậy, ở xa thật sự không dễ dàng gì.
Em xin lỗi anh, dù có nói bao nhiêu lời xin lỗi cũng không thể bù đắp lại những hành động em gây ra và tổn thương anh; nhưng em vẫn phải nói, bởi nếu không thì em sẽ còn nhức nhối hơn.
Em tưởng tượng ra hình ảnh anh mệt mỏi, thiếu ngủ, công việc bề bộn, môi trường xa lạ, …nhưng có lẽ đó chỉ là 1/100 những khó khăn và phiền muộn mà anh đang trải qua – và có lẽ nó thậm chí còn tệ hơn thế.
Nhưng em đã làm gì cho anh, ngoại trừ việc giận dõi, cộc lốc và sinh sự vô lý.
Em đã dành ra 1 ngày để xem lại tất cả những lời em nói với anh, tất cả anh ạ, và nhìn lại chính bản thân mình. Em nhận ra mình đã lớn và phải chịu trách nhiệm với những thứ mình gây ra cho bản thân và cho người khác.
Và em cũng nhận ra anh đã dịu dàng và kiên trì với em biết bao, nhưng tất cả những gì em làm là hậm hực với anh. Những lời anh nói luôn khiến em bình tâm, em muốn anh biết rằng, dù ngay cả khi em hậm hực vờ giận dỗi thì em vẫn thật sự hạnh phúc vì có được một người như anh ở bên ân cần che chở.
Nghe thì có vẻ biện minh, nhưng quả thực …thời gian qua em vô cùng áp lực, em cứ nghĩ rằng mọi thứ áp lực của em thì em sẽ chia sẻ với anh, nhưng em lại tự vượt qua giới hạn của tất cả; thay vì chia sẻ và trao đổi, thì em chỉ đòi hỏi ở anh quá nhiều điều. Em đã tự tổn thương mình, tổn thương anh, và rồi chính nwhxng điều đó một lần nữa dội ngược lại chính em.
Trong khi đáng lẽ em cần phải biết thông cảm, cần phải biết điều hơn, cần phải hiểu hơn cho anh. Và thực sự em cần phải học cách kiềm chế chính mình hơn thay vì chỉ chăm chăm cho rằng bản thân mình đúng.
Em đã hành xử như một đứa trẻ con, vùng vằng, tự giận dỗi, mà quên mất rằng, nếu anh thực sự muốn nói dối hay che giấu em thì đã không bao giờ nói với em những chuyện như: đi ăn uống và giao lưu với đồng nghiệp …
Em đã tổn thương mối tình cảm này của chính mình, em nghĩ là do em thương anh quá thôi, nhưng không …là do em không hiểu chuyện, chẳng liên quan đến chuyện yêu nhiều yêu ít, em tin rằng tình cảm của anh cũng không hề ít hơn. Nhớ lại những lần em vùng vằng đi chơi muộn mà không nói gì với anh, em thấy mình thực sự quá đáng.
Em đã học được một bài học rồi H ạ, em chỉ mong rằng tất cả không quá muộn màng. Em hiểu khi anh nói rằng anh cần thời gian suy nghĩ, em biết cơ hội việc làm đang đến với anh, anh cần cố gắng, cần tập trung, cần xây dựng mối quan hệ với bạn bè đồng nghiệp.
Viết cho anh những dòng này thực sự khó khăn anh ạ, em không biết câu trả lời sẽ ra sao, mọi chuyện sẽ đi về đâu. Thực sự nghĩ đến mọi chuyện, em chỉ thấy đau thôi. Nhưng em tin rằng, những gì đã cùng trải qua suốt thời gian vừa qua không bao giờ vô nghĩa. Chúng ta đã nhìn nhau lớn lên trưởng thành từng ngày từng tháng.
Khi em vẫn là một con bé bốc đồng bộp chộp …mà dần đã biết nền nã kiềm chế hơn
Khi anh vẫn là một cậu bé mê hiphop, giờ đã chững chạc và trưởng thành biết bao …trò chuyện cũng vui vẻ đáng yêu lên thật nhiều.
Anh từng mắng em về cách ứng xử, từng cố gắng nhắc nhở em về lời ăn tiếng nói, về thái độ, anh cũng đã vì em mà làm rất nhiều thứ. Em không rõ anh có còn nhớ những lúc ở cạnh nhau, trước khi anh bay đi anh đã ôm em rất lâu, nói chúng mình cố gắng nhé. Những quyết định của chúng mình thực sự khá nhanh anh à, và em hiểu rằng cả hai cần thời gian để thích ứng; có lẽ việc em cần làm là tôn trọng quãng thời gian anh cần sự riêng tư hơn, em chưa làm được, nhưng em đã nhận ra và em muốn được cố gắng.
Gần 5 năm qua, mỗi giai đoạn qua đi, em không ân hận vì chúng ta đã lớn hơn, anh trưởng thành và em thì dần hoàn thiện mình. Khi trước em cho rằng, yêu nhau thì sẽ yêu hết không cần thay đổi vì nhau, nhưng sự thực là yêu nhau thì sẽ ngày càng bổ khuyết cho người kia, cùng nhau nỗ lực.
Em bước được tới đây, cũng là vì anh luôn bên cạnh động viên và hỗ trợ. Em sẽ hoàn thành việc học sớm thôi, và chăm chỉ học thật tốt khi ở nước ngoài.
Anh đang đi một con đường mà em luôn mong mình có thể ở phía sau cổ vũ và ôm anh bất kì khi nào.
Lần này xin anh hãy tin em, dù em biết nó khó, nhưng những điều này thực sự đã cho em một bài học đắt giá và đau lòng lắm. Em đã khóc liên tục, mỗi khi nhận tin nhắn của anh thì em lại chảy nước mắt, em cảm thấy anh đã cố gắng nhường nào để nói với em những lời nhẹ nhàng dù lòng anh đang muộn phiền.
Em biết rằng mình cần phải tôn trọng những không gian riêng của nhau. Hãy để em lại có thể ôm lấy anh mỗi khi anh mệt mỏi, dù vì chuyện gì chăng nữa.
Đây không chỉ là vấn đề của chúng ta, mà cả về chính bản thân em …qua những việc này đã cho em một bài học trân quý. Và em tin rằng, thay đổi không chỉ vì em yêu anh rất nhiều, mà cho chính cuộc sống của em sau này cũng dễ dàng hơn.
Em sẽ đồng ý với bất kì quyết định nào của anh vào thời điểm này.
Em hi vọng rằng, nếu có thể …thì hãy dành ra một quãng nghỉ, sau đó cùng nhau ngồi lại suy xét, anh hãy nói những điều em chưa đúng, những điều anh mong đợi ở một mối quan hệ, nếu còn có thể, em mong mình thay đổi và một lần nữa ở cạnh bên anh, cùng nhau cố gắng hơn nữa.
Em mong gặp anh một ngày gần đây nhất, để anh thấy em đã khác hơn.
Yêu Anh,
P/S: Em cảm ơn anh những ngày qua đã cố gắng bên cạnh để khiến em bình tâm, nhưng như em đã nói, anh hãy làm việc khiến anh thoải mái, hãy đi ra ngoài, tận hưởng mọi thứ, đi cafe, ngủ nghỉ, cạo râu, ăn nhiều một chút, tạm quên những chuyện này đi một chút.
Hanoi, 19.07.2017